Huê đang phê, tự nhiên mở mắt ra thấy thầy Bona đang nằm ngữa ra nhìn mình.
– Thầy làm vậy… có ổn không em?
Nghe Bona hỏi vậy mà Huê phải phì cười. Hắn chỉ cởi có mỗi cái quần dài thôi, còn lại cái silip rồi cái áo dài ở trên, hắn vẫn để yên. Cô không dám nói gì quay mặt đi một nước. Cô bé kêu lên
– Á …á …á … chết Huê rồi… đau quá Cường ơi!
Cường đè luôn người mình lên thân thể đang giãy giựa của Huê, áp sát, ôm trọn cô bé vào lòng:
– Nằm im đi Huê… để yên… lát hết đau hà…
Cô bé có vẻ nghe lời, ôm cứng cậu ta,Em hàng xóm để yên cho cây thịt chọc trong cơ thể.