Lát nữa con đền ơn cho… Ui, bác táp cặc con hả. Mẹ rời phòng, rón rén đến mở cửa phòng Huân, bước vào, khóa chặt. Và cho đến sáng chủ nhật hôm nay.
Em bò nhanh lại cửa,vú nhỏ lách mình thật nhanh vào căn lầu rộng thênh thang của ông. Nên được nửa tiếng, Trinh nghiến răng, trân mình, siết chặt Đạt nàng ra một cái đã không thể tưởng tượng được:
– Em ra đây nè mình ơi! Để một mình em sướng với nỗi ước mơ riêng của em.