Hắn đã trả lời dứt khoát là sáng nay hoàn toàn không có hẹn gì với mẹ em tại nhà chị Ba! Bây giờ thì em hơi hiểu tại sao bà già nằm đưa lồn về hướng em đứng,Quằn Quại biểu diễn tận tình. Đời này hắn phế rồi!
“Khoan đã!” Đột nhiên, một vị giám khảo già dặn nhất nói.
“Sao vậy thầy?” Các giám khảo khác hỏi.
Vị giám khảo già nói: “Khảo nghiệm lại cho hắn!”
Nghe câu này, Dương bừng lên hy vọng, quay đầu lại nhìn lão già đầy vẻ biết ơn.
Thấy ánh mắt Dương, lão già nói: “Không cần cảm ơn ta, chỉ vì cân hết pin nên không phát sáng thôi!”
“Địu mé vậy mà làm hết hồn!” Dương mừng rỡ chửi thề, rồi chợt biết mình lỡ miệng nên cười hề hề xin lỗi.
Cân được nạp linh lực, Dương lại hồi họp đứng lên.
Cả quảng trường lại chết lặng.
“TƯ CHẤT: KHÔNG!”
“ĐỊNH MỆNH!” Dương cay đắng gào to.
“Bà nội nó… ông bà già nó… quan hệ mẫu thân nó…” Dương vừa đi vừa lầm bầm chửi rủa, hắn nhục nhã đến nỗi không biết làm gì khác ngoài cắm đầu rời khỏi quảng trường. Phải có con cặc của ai cho em ngậm vô em “ăn” cho đã cái miệng chút. Chàng đi mua thức ăn.